Nguyễn Lương Tuấn

Khoảng Lặng






Không nắng ít mưa thật nhẹ nhàng
Mùa Đông trở gót đám mây qua
Đêm về yên ắng mưa rời rạc
Thoảng tiếng cửa lay gió dạt dào
Trong cõi tịnh yên hồn chao động
Nhớ về một thuở quá bình an
Chi Lăng, Gia Hội đường xưa cũ
Thấp thoáng đâu đây cha trở về
Nhớ quá cha ơi kỷ niệm nào
Mỗi chiều cha chở con đi quanh
Ngồi bên quán nước hay quán bún
Bên ngoài điện đường đã sáng choang
Nửa thế kỷ sau con đi ngang
Nhìn xem chốn ấy có còn không
Ôi chẳng còn gì dấu xưa cũ
Cây bàng toả bóng đã mất tăm
Quán bún mụ Luân cũng không còn
Sao con vẫn nhớ như mới đây
Cái quán nhà tranh đêm về ấy
Dịu dàng ánh điện ấm tấc lòng
Cha con mình đó ngồi ăn bún
Cha cười với con thật quá hiền
Vẫn được gặp cha trong giấc mơ
Những chiều cha chở con đi chơi
Cha ơi nếu được quay về lại
Vui vẻ cùng cha những tháng ngày !

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 21 tháng 4 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Khoảng Lặng"